Mẹ ngồi vá áo

 

Trời giăng mưa ngập chiều nay

Chạnh lòng con nhớ những ngày mưa xa

Giữa bao tiếng sấm ầm òa

Mẹ im lặng dưới hiên nhà ngồi khâu

Lựa tìm những mảnh vải màu

Tần ngần sợi chỉ mẹ xâu mấy lần

Ngón tay cứng vết chai sần

Nhịp nhàng lên xuống tảo tần đường kim

Mũi khâu mẹ giấu cho chìm

Giấu sao nổi vết chân chim phận người

Miếng khâu mẹ vá kín rồi

Vá sao cho kín nỗi đời hàn vi

Con thơ nào có biết gì

Ôm con mèo nhỏ cười khì nhìn mưa

Đâu hay lành rách thiếu thừa

Lặng thầm mẹ vá bốn mùa bão giông

Qua rồi ngày tháng long đong

Áo sang con mặc phố đông rộn ràng

Mẹ giờ hoá ngọn khói nhang

Con nghe mưa dội rách toang cõi lòng.

                                                     NGUYỄN VĂN SONG

 

 

 


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.