Em sợ mình lỡ hẹn với sông Đà
Ngày cuối thu họa mi về trắng phố
Em tự hỏi giờ này trăm suối nhỏ
Có ồn ào kể chuyện thượng nguồn không?
Em sợ mình lỡ hẹn với dòng sông
Và lỡ cả những buồn vui sẽ tới
Sợ lỡ hoàng hôn, nắng trầm ngâm đợi
Rồi đêm dài lặng lẽ đợi bình minh…
Em sợ mình lỡ hẹn với chính mình
Và áng tóc – là dòng sông thuở đó
Dòng sông đam mê suốt từ tuổi nhỏ
Giờ sông Đà có còn đợi em không?
Em sợ mình lỡ hẹn với dòng sông
Chưa gặp gỡ đã chia ly chao chát
Dòng sông ơi, vẫn đêm ngày thầm hát
Khúc hát yêu thương dâng tặng con người…
Có lẽ nào…em lỡ hẹn sông ơi…
Đinh Hồng Nhung