Mẹ đi cấy tận đồng xa
Bà lo nhóm bếp
Còn cha đi cày
Bé đang ngồi học, ơ hay
Trời xanh nắng bỗng kéo mây đen liền!
Mưa!
Mưa ướt áo mẹ hiền
Ướt vai cha lạnh
Ướt hiên con ngồi
Ướt lưng bà đẫm mồ hôi
Trên thì mái dột dưới nồi cơm khê…
Muốn ra đồng đón cha về
Nón che tóc mẹ, áo che lưng bà
Muốn mình một biến thành ba
Ngửa đầu khấn Bụt
Mưa nhòa mắt thơ!
NGUYỄN NGỌC HƯNG