Sơn Bạc mây trắng, rừng xanh
Váy xòe thổ cẩm làm anh phải bùa
Nón nghiêng ướt đẫm chiều mưa
Trăng treo đỉnh núi gió đưa tròng trành
.
Ruộng bậc thang đẹp như tranh
Bình yên sóng vỗ ngọt lành Nậm Na
Mưa giăng mờ mịt chiều tà
Bồng bềnh sương trắng la đà như mơ.
Tôi – từ xuôi bước ngẩn ngơ
Gái H’Mông đẹp như thơ giữa rừng
Yêu chồng lời nhịn kín bưng
Thác Trái Tim kể chuyện Vừng ngày xưa…
Thủy chung thề thốt dưới mưa
Không như lời hẹn gió đưa vô tình?
Tiếng chim lách sớm bình minh
Đại ngàn Tây Bắc giật mình đánh rơi.
Hoa rừng một sớm tinh khôi
Điệu khèn thả giữa núi đồi mênh mông
Mắc khén, tiêu bắc thơm nồng
Canh măng, xôi tím, cải ngồng, nếp nương.
Mai về – lòng mãi vấn vương
Vùng cao một thoáng mà thương suốt đời!
Nguyễn Thị Thúy Ngoan