Mênh mang xuân

 

Chợt nhận ra mùa đông đã qua rồi

Khi giọt sương chạm trên môi nhè nhẹ

Lời ngọt ngào gió thổi vào khe khẽ

Xuân nhẹ nhàng bên lối rẽ mênh mang..

Rực cháy trên cây bông hoa gạo mơ màng

Thánh thót sương rơi, ngỡ ngàng ngọn cỏ

Ngàn vạn lời có lời nào chưa tỏ

Hương cốm nồng nàn trong gió rong chơi.

Tháng năm xa, tuổi thanh xuân vời vợi

Rót đếm mùa thương nhớ đợi chờ nhau

Cánh hoa rơi trên vai em bối rối

Heo may về chấp chới gọi mùa sau.

Đới Xuân Cường


Bài viết liên quan


Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.