Tháng mười một giấu nỗi buồn đáy mắt
Miên man xanh tán phượng sân trường
Lời thơ ấy vang trên bục giảng
Chạm giấc mơ em viết mãi chưa thành
Thì anh hãy giùm em viết nốt
Màu quê hương qua trang sách học trò
Nét vẽ ấy mềm như lời của mẹ
Ký hoạ này tựa ngọn núi Thái Sơn
Và tiếng hát ủ trong lồng ngực ấm
Ngày hai mươi tháng mười một, xin chào
Sót chút nắng hanh hao cùng gió lạnh
Thoảng hương thơm ai ướp giữa mây ngàn
Tháng mười một gặp biếc xanh mắt lá
Gọi bằng lăng trổ hoa tím xa vời
Em chép lại bằng nhạt nhòa ký ức
Chờ đợi mùa ươm hạt giống chồi non.
PHẠM ĐÀO