Mẹ tôi chắt chiu cay đắng
Một đời gom nhặt khổ đau
Từ trong bao nhiêu khó nhọc
Nở ra muôn sắc muôn màu
Ngón là cành khô gầy guộc
Da như vỏ mốc chai sần
Ôi đôi bàn tay năm tháng
Mọc lên ngàn vạn mầm xuân
Mẹ tưới xuống ngày nước mắt
Lá còn đọng trắng mồ hôi
Áo mẹ bạc hơn vạt đất
Chờ mong hạnh phúc đâm chồi
Phong lan chúm chím son môi
Ngọc trâm nõn nà phấn má
Gió về chở đẫm mùi hương
Thơm suốt mùa đông mùa hạ
Căn nhà rộng dài thêm mãi
Bố đi đã mấy thôi đường
Mẹ hái đĩa hoa dâng cúng
Nhìn nhau qua những khói sương
Bỗng trời nổi cơn giông bão
Hoa tàn rã cánh bên thềm
Giấc mơ làm tôi bừng tỉnh
Lo sợ trút đầy lòng đêm
Tôi trót hão huyền thi sĩ
Rong chơi khắp cõi phàm trần
Hoa nở trên đôi tay mẹ
Đợi tôi cuối chiều phù vân…
HOÀNG ANH TUẤN