Là thơ rút ruột thân tằm
Đớn đau nhà sợi tơ vàng hong khô
Dệt cho ngọt giấc bé thơ
Bớt đi đứa trẻ bơ vơ không nhà
Dệt cho mắt mẹ khỏi nhòa
Nguôi ngoai năm tháng xót xa cơ hàn
Dệt cho sông thẳm non ngàn
Chim muông, hoa lá hân hoan bên người
Dệt cho đời bớt ngậm ngùi
Bất công, đói rách một thời tránh xa
Dệt cho người mãi trong ta
Đành rằng chỉ ở từ xa ngắm nhìn
Dệt cho mình mãi đức tin
Còn thơ, còn mãi trái tim ấm nồng
BÙI THỊ SƠN