Những nấm mồ la liệt
Như những mảnh chai khổng lồ
Cứa nát da thịt tôi
Như những hòn đá to đùng khủng khiếp
Đè nghiến thân tôi
Chân tôi bước
Như bước trên lửa bỏng
Mắt tôi nhìn
đớn đau
vô vọng.
Ba mươi chín con người…
Mới hôm qua thôi
Họ còn ca hát,
Mới hôm qua thôi
Họ còn gieo hạt,
Cho những mùa
ước mơ.
Có ai ngờ
Trận mưa rừng tai ác
Đã vùi quét
bản làng,
Và cuốn trôi
những người dân quê tôi
Những con người một đời lam lũ…
***
Con gái ơi!
Đừng xin cha mua thêm áo
Cháu trai ơi!
Đừng vòi ông mua thêm quà
Và vợ của anh ơi!
Đừng bực mình sau mỗi buổi tan ca
Anh chưa về bên em ngay được
Anh muốn làm thay
Phần người đã khuất
Anh muốn sẻ chia
Nỗi đau cùng cực
Bằng những gì
Anh có được hôm nay.
Phùng Cù Sân